Anh, một người trầm lặng, ít nói và sống nội tâm. Bé, một con nhỏ lí
lắc, huyên thuyên suốt ngày. Anh với những triết lý, những suy nghĩ chín
chắn. Bé với những nông nổi, hành động ngông cuồng. Anh có một vẻ nam
tính của một người con trai, còn bé chẳng nữ tính như những đứa con gái
khác.
Hình như anh thích cái cách nói chuyện không ngừng của bé,
những lần nói chuyện, anh chỉ ngồi trầm lặng lắng nghe. Hình như bé
thích cái cách anh im lặng lắng nghe, những lần nói chuyện, bé lại huyên
thuyên nhiều hơn. Anh thích cái tính trẻ con, nhưng đôi khi lại làm ra
vẻ ta đây là người lớn của bé. Còn bé lại thích cái tính trầm lặng của
một người trưởng thành như anh, chẳng cần cố gắng làm ra vẻ người lớn,
anh cũng đã đủ người lớn rồi
Hai đứa luôn cố gắng dung hoà những khác biệt đó. Anh thường bao dung,
nhường nhịn bé, không thôi thì cố gắng không đề cập đến những vấn đề
nóng bỏng ấy để khỏi bất đồng. Tụi mình không có cùng tính cách và sở
thích như nhau nhưng tụi mình lại là một phần của nhau. Tụi mình khác
nhau một trời một vực nhưng tụi mình lại là một nửa không thể thiếu của
nhau. Tình yêu đến đã xoá mò những khác biệt giữa anh và bé, nối hai tâm
hồn lại với nhau.
Hãy đừng ngại ngùng yêu nhau dù giữa hai người
có lắm khác biệt. Một tình yêu thật sự sẽ gắn liền những khác biệt đó.
Trong tình yêu, đừng đi tìm một bản sao thật giống với bản thân, hãy tìm
một nửa của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét