Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

NHÂN QUẢ

  Một đứa cộc cằn thêm đứa nữa
Thì hai đứa cộc cũng như nhau.
Vì thế nên ta phải nhịn người
Dù ai mắng chửi cũng vui tươi”.


Nếu bạn gieo thành thật, bạn sẽ gặt lòng tin
          Nếu bạn gieo lòng tốt, bạn sẽ gặt thân thiện
          Nếu bạn gieo khiêm tốn, bạn sẽ gặt cao thượng
          Nếu bạn gieo kiên nhẫn, bạn sẽ gặt chiến thắng
          Nếu bạn gieo cân nhắc, bạn sẽ gặt hòa thuận
          Nếu bạn gieo chăm chỉ, bạn sẽ gặt thành công
          Nếu bạn gieo tha thứ, bạn sẽ gặt hòa giải
          Nếu bạn gieo cởi mở, bạn sẽ gặt thân mật
          Nếu bạn gieo chịu đựng, bạn sẽ gặt cộng tác
          Nếu bạn gieo niềm tin, bạn sẽ gặt phép màu
Nhưng:
          Nếu bạn gieo dối trá, bạn sẽ gặt ngờ vực
          Nếu bạn gieo ích kỷ, bạn sẽ gặt cô đơn
          Nếu bạn gieo kiêu hãnh, bạn sẽ gặt hủy diệt
          Nếu bạn gieo đố kỵ, bạn sẽ gặt phiền muộn
          Nếu bạn gieo lười biếng, bạn sẽ gặt mụ mẫn
          Nếu bạn gieo đắng cay, bạn sẽ gặt cô lập
          Nếu bạn gieo tham lam, bạn sẽ gặt tồn hại
          Nếu bạn gieo tầm phào, bạn sẽ gặt kẻ thù
          Nếu bạn gieo lo lắng, bạn sẽ gặt âu lo
          Nếu bạn gieo tội lỗi, bạn sẽ gặt tội lỗi
Vậy hãy cẩn thận những gì bạn gieo hôm nay sẽ quyết định những gì bạn gặt ngày mai…  




NHÂN QUẢ 
Trách người nhược trí kẻ vô minh
Oán hận luôn đeo hóa… hại mình
Kiếp trước quá khờ nuôi quái thú
Đời này ngu muội dưỡng tà tinh
Đường duyên phủi bỏ mà quên nghĩa
Nghiệp ác mang theo dễ mất tình
Thiên lý tuần hoàn nhân… báo ứng*
Chấp điều tà kiến hưởng vô minh.


KHÓ BIỆN MINH

Bởi tại con người chẳng mẫn minh
Làm điều nghịch lý hại đời mình
Tham quan để lộ nguyên chân dạng
Ác bá hiện hình cả tướng tinh
Do chuộng công danh gây tội ác
Vì mê sự nghiệp hại nhơn tình
Sa chân thất thế vương tù tội
Chứng cớ rõ ràng khó biện minh

TỊNH 


Bị vấy tiếng oan chẳng biện minh
Điềm nhiên như lỗi ấy là mình
Cây NHÂN quả ĐỨC rồi đơm trái
Ngọc THIỆN chân TU sẽ kết tinh
Gieo gió gặt giông vùi ái nghĩa
Mang ân trả oán thắp thâm tình
Ung dung tự tại mà vui sống
Sao há lòng thành phải biện minh?

Gieo nhân đắng tiền khiên đả  lở,
Qủa  làm  sao ngọt lịm  bao giờ?
Đời như trăng khuyết lu mờ
Trong đêm cuối tháng mệt phờ  gia` nua
 
Thôi cắm cúi trả xong nợ cũ!
Nợ trả xong...mới thoát ngục tù
Mong tâm xua áng mây mù
Trái oan dẹp bỏ, hận thù buông xuôi...
 
Trái dù đắng, gắng công chăm bón
Qủa không chua , vị đắng không còn
Sau lúc khuyết trăng lại tròn
Mùa  xuân đến muộn vẫn còn hơn không....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét